Chuồn Chuồn Quán | tháng 10 - 2010
Đôi khi tưởng chừng như đã quên đi tất cả mọi cái deadline, cả một đống bài tập công việc bài vở chất đống, quên đi cái áo ưa thích đã bị mốc lấm tấm vì bỏ quên trong toilet những ngày mưa bão, quên đi cả chuyện nguyên một buổi chiều ngủ quên trên bậc cầu thang sau những đêm trắng của tháng tám, quên mất những niềm nỗi về vài thứ niềm vui vài thứ nỗi nhớ còn dang dở, nhưng không.
Hiện thực vẫn luôn khó chấp nhận, cho dù con mắt có mở to hay là nhắm tịt, thì hàng ngày con người ta vẫn lướt qua nhau, và cũng chỉ là lướt qua mà thôi.
Thôi thì đành vậy.
có lẽ nó là quy luật rồi bà ạ. cái vòng quay của cuộc sống hối hả và gấp gáp khiến cho con người cũng phải gồng mình để sống sao cho k trượt khỏi đường ray, để mà bị cuộc đời hất tung ra ngoài. :)
ReplyDeletethực sự thì khi bé, cứ muốn mình lớn nhanh để được làm những gì mình thích
và rồi khi lớn lên...lại thấy buồn cười vì cái ý nghĩ thơ dại ấy!
Cuộc sống của những người lớn - buồn và mệt mỏi lắm!